Thung lũng của những mộng mơ và hoài cổ
|
Theo các tài liệu, vào khoảng năm 1929, một linh mục người Pháp có tên Paul Maheu đã phát hiện ra sự yên bình vắng lặng hiếm có của vùng đất này và ông đã quyết định xây dựng một khu điều trị cho bệnh nhân phong mang tên Bệnh viện Laproserie de Quy Hoa. Năm 1932, bệnh viện được Charles Antoine và Ozithe xây dựng lại, có cả khu nhà để người bệnh đến đây điều trị lâu dài. Ngoài bệnh viện, trong khuôn viên Quy Hòa còn có nhà thờ, nơi ở của các nữ tu và hơn 200 ngôi nhà dành cho bệnh nhân phong định cư.
Bệnh phong bây giờ đã không còn bị đặt trong cái nhìn không đầy đủ thông tin như trước, bệnh không lây nhiễm và đã có thể chữa khỏi bằng sự phát triển của y học. Ngôi làng phong với khoảng 250 hộ dân và gần 500 nhân khẩu giờ đây đang trở thành một điểm đến độc đáo, thú vị cho du khách gần xa. Độc đáo ở chỗ, làng hoàn toàn là các thế hệ người bị bệnh phong sinh sống lâu đời, giữ lại được hầu hết nét kiến trúc Gothic từ thời Pháp và không có nhà xây mới hoặc cao tầng.
![]()
|
![]() Hoa giấy rực rỡ ở làng phong
NGUYỄN DŨNG
|
Sự pha trộn giữa kiến trúc, văn hóa và lịch sử in dấu trên từng ngôi nhà đã bạc màu sương gió càng khiến làng phong trở nên riêng biệt và mang đậm nét đẹp hoài cổ. Người dân ở đây vẫn giữ được nhịp sinh hoạt như thời cha ông để lại. Buổi sớm, đàn ông trong làng cùng nhau ra biển thả lưới, phụ nữ lại rôm rả buổi chợ để chăm sóc tổ ấm. Chiều chiều, những người đàn bà trong làng tụ tập vá lưới, trồng trọt và trao đổi những câu chuyện ở xóm giềng dưới rặng dừa, bóng phi lao và những giàn hoa giấy rực rỡ.