‘Đến với Kon Tum trong những ngày đầu năm mới, chúng tôi, những người đam mê chủ nghĩa xê dịch, đã bắt đầu chuyến hành trình từ mảnh đất TP HCM với bao nhiệt huyết mong chờ’, bạn Võ Thị Hoài Thu chia sẻ.
Kon Tum một ngày nắng, một thành phố yên bình trong trẻo thơ ngây như em bé Bana gùi lan rừng đi chợ.
Chuyến hành trình của chúng tôi tới cao nguyên Măng Đen, vườn quốc gia Chư Mom Ray và ngã ba Đông Dương nên hầu như cả nhóm chỉ đi lại trên đường và không dừng lại ở đâu lâu. Gửi xe máy lên xe ôtô là lựa chọn tối ưu cho ba ngày leo đèo, băng rừng, vượt núi.
Chúng tôi đã trải qua những con đường đèo vắt vẻo trên nương sắn, triền lau, bát ngát giữa nền trời xanh thẳm để tới được cao nguyên Măng Đen. Nhìn xa xa, cả đồng bằng với dòng sông Dakbla uốn lượn, những làng mạc giản dị thoắt ẩn hiện.
Măng Đen hiện ra với hàng thông xanh bát ngát , khí hậu quanh năm mát mẻ đến dễ chịu. Được coi như thành phố Đà Lạt thứ hai, Măng Đen là khu nghỉ dưỡng tuyệt vời với hồ, thác, hoa và ngàn thông vi vu chưa được khám phá và khai thác. Thác Pha Sỹ cách trung tâm Măng Đen chưa đến bốn cây số, mang đậm nét hoang sơ. Tiếng thác mạnh mẽ, cuồng nhiệt, âm vang như tiếng lòng của đại ngàn nơi đây. Những bông hoa đào nở sớm. Quay trở về trung tâm , chúng tôi được ngắm những cành đào Tây Nguyên nở sớm với những bông trắng, hồng điểm xuyết bên ngôi nhà rông vào những chớm xuân lành lạnh. Buổi chiều dần buông trên hồ đầy tư lự.
Nhóm chúng tôi chuẩn bị một ít đồ ăn, lều bạt và cùng nhau tận hưởng không khí đêm trên độ cao hơn 1.000m. Đây là trải nghiệm điều tuyệt diệu khi đến Măng Đen. Nếu tới đây, bạn đừng quên chuẩn bị cho mình đủ đồ dùng cần thiết, chăn ấm vì buổi đêm nơi này thường lạnh dưới 10 độ C. Khí lạnh và gió thổi tốc qua người khiến tất cả như cần tìm hơi ấm, ánh lửa, tình người. Chúng tôi đã cùng nhau ngồi quanh lửa ấm, lắng nghe tiếng đàn, tiếng hát trong hơi rượu cần ấm nồng, trong ánh mắt trao nhau.
Thổn thức trong chúng tôi còn mãi là hình ảnh ánh lửa Tây Nguyên bập bùng.
Nếu Măng Đen là nàng công chúa ngủ trong rừng còn e ấp hơi xuân, thì Chư Mom Ray lại là một chàng trai đầy bí ẩn, mạnh mẽ cường tráng và khó lòng thu phục. Đường đến Chư Mom Ray xuyên qua rừng rậm, qua suối, những bãi dốc gồ ghề trải đá đến vặn hết ga xe máy, tay bóp phanh mỏi nhừ.
Từ Chư Mom Ray, chúng tôi xuyên đêm về Sa Thầy trong những con đường mù trời bụi và sáng sớm bỗng choàng thức tỉnh cùng những con suối nhỏ mát trong. Hôm sau, chúng tôi tiếp tục đi ngã ba Đông Dương. Sáng sớm với lau dại, sương đêm sót lại và nền trời xanh thăm thẳm.
Con đường nhỏ vắt qua triền núi. Chúng tôi dường như vỡ òa hạnh phúc như nhìn thấy những con đường uốn lượn đẹp đến mê người trên cung đường cuối cùng. Rồi chúng tôi cũng chạm tay vào cột mốc Ngã ba Đông Dương, nơi tiếng gà gáy ba nước đều nghe. Chúng tôi đứng trên cột mốc ghi nhận sự tự hào từ trong trái tim mình với Tổ quốc yêu thương. Trước khi tới đây, bạn nên ghé qua đồn biên phòng đăng ký để tránh phiền toái.
Chúng tôi đã “xê dịch”, mỗi lần “xê dịch” là một lần thêm yêu Tổ quốc mình, thấy nơi đâu trên quê hương Việt Nam cũng đẹp. Để mỗi khi trở lại cuộc sống thường nhật, mỗi người trong chúng tôi lại hạnh phúc với chính những điều giản dị và bình thường. Còn với riêng tôi, “Đơn giản là sống để đi”.
Võ Thị Thu Hoài
Theo ngoisao.net